Mẹ vợ sướng trợn tròn mắt với cái buồi to của ông con rể, hết lý trí của cô rồi. Nếu như bình thường, cô hoàn toàn có thể tránh cuộc va chạm này bằng quá nhiều cách, lên bờ bên này, hoặc đi sang bờ bên kia đều được. Nhưng đằng này, Mẹ vợ kêu rên thống khoái với cái buồi to của ông con rể bộ não dường như chỉ để cho có, không điều khiển được tứ chi, mà ngược lại bị toàn thân cô điều khiển. Hạ Vy nhìn chằm chằm vào khoang ngực, vào cái núm tí béo tẹo đen sẫm của Khoa, rồi mắt cô theo phản xạ nhìn xuống bên dưới, cô chẳng nhìn thấy thứ mà phần ngã ba giữa hai chân muốn nhìn nhất bởi cái quần đùi che mất, nhưng