Cực phẩm giúp việc bím hồng ân ái với cậu chủ cu to lưỡi. Sau tăng lên dần… Đến một mức nào đó có thể thoải mái ăn ớt chỉ thấy ngon miệng mà không cay xé lưỡi nữa. – Ý cha là… con phải chọc cho anh Minh ghen với mức độ tăng dần lên sao? – Bích Phương cắn cắn môi hỏi. – Ừ. Đúng như vậy. Sau ngày mai nó quay về Singapore công tác. Mỗi tối con cứ gửi cho nó một tấm hình của con và Đức Tiến… Từ nhẹ đến nặng dần… – Từ nhẹ đến nặng dần… Bích Phương chợt nghĩ đến hình ảnh mà Tiến Minh đã chụp hôm nay. Còn có thể nặng hơn mức độ đó nữa sao? Trong đầu như