Con dâu tàn tạ thân xác với bố chồng háo sắc tàn ác, mất như chưa bao giờ xuất hiện. Khánh Phương thở dốc hổn hển tham lam nhồi nhét không khí vào hai lá phổi của mình. Sau vài giây lấy lại hơi thở, Con dâu khóc ra tiếng mán với cha chồng dâm dê đê tiện nàng ngẩng lên nhìn chằm chằm vào gương mặt vừa gặp một đêm đã làm mình rơi không ít nước mắt. Nhìn gương mặt đen nhẻm khét nắng kia, nhìn đôi mắt sáng tinh ranh kia còn có chiếc mũi thẳng và cái miệng lúc nào cũng cười toe toét ngây ngốc… Nàng thật sự không thể kìm lòng được… Khánh Phương nhào vào lòng anh, đôi môi mềm mại trao cho anh một nụ hôn cuồng