Chị đại giang hồ sa cơ bị thằng đàn em cưỡng hiếp.

Trong thế giới ngầm đầy máu và nước mắt của Thượng Hải, Diễm Ảnh là cái tên khiến người ta vừa nể phục vừa khiếp sợ. Mới chỉ 22 tuổi, cô đã kế thừa đế chế giang hồ khổng lồ từ người cha quá cố – một trùm băng đảng lừng lẫy. Nhưng tuổi trẻ và vẻ ngoài mảnh mai của cô khiến nhiều tên đàn em xem thường, đặc biệt là Hắc Long – kẻ từng được cha cô tin tưởng giao quyền lực lớn.

Hắc Long bề ngoài tỏ ra trung thành, nhưng trong bóng tối, hắn ta coi Diễm Ảnh chỉ là “con bé nhà giàu không biết gì”. Một đêm, sau cuộc họp băng, hắn lạnh lùng chặn cô lại, giọng đầy khinh bỉ: “Chị đại trẻ con, ngồi lên chiếc ghế này mà không biết sợ sao?” Rồi hắn túm tóc cô, đập mặt cô vào bàn, từng nhát tát nện xuống như trừng phạt một đứa trẻ.

Diễm Ảnh không khóc, cũng không van xin. Cắn chặt môi đến bật máu, cô nuốt trọn nỗi đau và nhục nhã vào trong. Hắc Long cười gằn, ép cô quỳ gối hứa sẽ giao lại quyền lực, nhưng cô chỉ lạnh lùng nhìn hắn bằng ánh mắt sắc như dao.

Ba ngày sau, Diễm Ảnh triệu tập toàn băng. Khi Hắc Long vênh váo bước vào, cô bất ngờ rút súng, bắn một phát xuyên tim hắn trước mặt mọi người. Giọng cô vang lên đanh thép: “Kẻ nào dám phản bội, đây là kết cục!”

Từ đó, không ai dám coi thường “Nữ Vương Băng Hỏa” nữa. Cô trị vì bằng sự tàn nhẫn đã được chứng minh – không phải bằng di sản, mà bằng máu và ý chí thép.